14 tháng 12, 2012

Cây Thông Noel



Nàng đi xem cây thông Noel cách đây chừng hơn 1 tháng, loang quang mãi chẳng chịu rời, mãi đến khi bố bảo để lúc nào mẹ mua cho nàng mới chịu đi. Lúc đầu, mẹ cũng nghĩ chỉ hứa vậy thôi, chứ chị em nàng cả thèm chóng chán rồi lại quên ngay. Ấy vậy mà, sáng hôm sau vừa tình dậy, nàng bảo: mẹ ơi Thư nằm mơ (đây là lần đầu nàng nói về mơ, không biết co nghe lỏm ở đâu không), Thư mơ thấy cây thông Noel… và nàng cười bẽn lẽn. Mẹ chẳng biết làm gì hơn là ôm nàng vào lòng rồi hứa sẽ mua cây Thông. Lần này là một lời hứa thật lòng. Tuy nhiên, mẹ vẫn dùng kế hoãn binh bằng cách nói rằng nhà mình chưa đủ tiền, nên tất cả chúng mình phải tiết kiệm để dành tiền mua cây thông.Từ đó, tuân nào bố cũng đưa 2 chị em nàng đi ngắm cây thông thỏa thích, nhưng chỉ ngắm thôi chứ không đòi hỏi gì vì đang cần tiết kiệm. Không biết, nàng thực sự ý thức về sự tiết kiệm thế nào, nhưng cũng bớt đòi hỏi. Cũng có khi đề nghị mua này nọ, mẹ bảo để dành tiền mua cây thông, nàng ta tần ngần tí rồi cũng đồng ý. Nói thật lòng, bố mẹ đều nhận thấy là nàng dạo này ngoan ra trông thấy, mềm mại hơn, nữ tính hơn và cũng nhiều cảm xúc hơn. Nàng xứng đáng được thưởng.
          Sau một hồi gói ghém mọi việc mẹ quyết định đi mua cây thông Noel, nghe mẹ nói vậy, nàng thì thầm “mẹ có đủ tiền rồi à mẹ”. Mẹ suýt ngất, yêu nàng quá đi mất, làm sao có thể từ chối nàng được cơ chứ. Và thế là cả nhà lên đường đi mua cây thông. Từ giờ đến Noel, chị em nàng tha hồ mà trang trí, tha hồ mà tưởng tượng. Đề nghị bố nàng không la hét khi bị dọn nhiều nhé, vì nếu đợi đến Noel thì chơi được ít quá. Mà cái điều cơ bản với chị em nàng không phải tết lễ tạo nên niềm vui mà niềm vui tạo nên tết lễ.
          Chúng ta sẽ bắt đầu từ tối nay nhé. Giá mà đón được bà Khoắn lên chơi với chị em nàng nhỉ.

15 tháng 11, 2012

Mẹ yêu đứa nào hơn???



Nếu để hỏi rằng mẹ yêu đứa nào hơn thì mẹ không thể trả lời được đâu. Và mãi mãi chẳng bao giờ trả lời được. Vì Mẹ yêu hai đứa hơn cả bản thân mình. Hơn cả những giấc mơ thời còn son của mẹ.
 Ngày mẹ có bầu cu Khiêm, bà ngoại mắng mẹ “nhiều chữ mà dốt” và bà giận mẹ mấy hôm, hí hí. Các bạn mẹ cũng mắng. Bởi 2 đứa gần nhau quá, bởi đang tuổi để phấn đấu. Hơn nữa, nhiều người vẫn tính sinh một đứa con bố được gì, mẹ được gì, nên giữ hay nên bỏ, đẻ ra liệu có nuôi được hay không…??? Mẹ cũng lo chứ, nhưng thật may chưa bao giờ mẹ có ý nghĩ tội lỗi đó.
Rồi mẹ nghĩ, có thể mẹ chưa cho các con được gì nhiều nhưng hơn hết cả khi con đã đến với mẹ, mẹ có trách nhiệm cho con một cuộc sống, cho con một gia đình. Mọi đầy vơi, thiếu đủ là do tâm tạo mà thành. Nghĩ đơn giản và nỗi lo đi qua. Và mẹ được thêm một đứa con, Thư được một đứa em, với bố là thêm trách nhiệm, còn cu Khiêm là được một Cuộc sống. Với cả bốn chúng mình là thêm niềm hạnh phúc. Một hạnh phúc tròn đầy, bởi cả nhưng lo toan cũng là để đong thêm đầy hạnh phúc, con yêu ạ.
Mẹ bây giờ như một mụ phù thủy đầu bù tóc dối suốt ngày la hét. Mẹ bây giờ ngủ lúc 10h cùng con và thức dậy chỉ đủ để lo cho con ăn sáng, không còn thức đêm, không còn Internet. Mẹ bây giờ thích vào bếp nấu cơm hơn là đọc 1 cuốn sách. Mẹ bây giờ muốn ở nhà nội trợ hơn là phấn đấu công danh cho riêng mình. Nói thật đấy. Phải chăng mẹ đang “tụt hậu”? Bởi mẹ bây giờ hoàn toàn xa lạ với hình ảnh lý tưởng ngày xưa mẹ xây dựng nên. Nhưng mẹ không buồn, cũng không ko thất vọng vì điều đó. Biết đâu khi con lớn lên một chút, chị Thư biết nấu cơm, Công Khiêm biết dọn nhà mẹ lại chẳng hứng chí lên trở lại với giấc mơ xưa. Ai mà biết được.

7 tháng 8, 2012

Em đi chơi



Mẹ choàng khăn cõng em ra biển để ngắm mặt trời

Bạn Sóng cứ đùa em

Biển ở đây không có Dã tràng như biển nhà Ông Nội

Bạn Mặt trời làm em chói mắt quá
Chỉ có bạn Cát là hiền hòa, em yêu bạn Cát


Em đi Công viên đá (Động Thiên Đường)



Hai bạn cùng phòng tranh thủ làm điệu

Một góc Công viên đá

2 tháng 5, 2012

24 tháng 4, 2012

Ảnh vui chơi của khiêm ^^
Khiêm vừa khỏi ốm, Anh Minh Lâm liền đến thăm + chơi cùng chị Thư và Khiêm. Đố cả nhà biết Khiêm ở đâu? 

 Khiêm rất thik con hổ mẹ mua ^^
 Grraoooo
Chơi xong hôi quá, bà cho Khiêm đi tắm.
Lêu lêu
Những lúc có chị Thư thật là vui
Chị về ko có ai hò hét cùng, Khiêm chơi một mình buồn ơi là buồn...

Bà phải động viên bằng miếng xoài ^^
Cháu hơi còi một tý, nhưng sẽ cố gắng tẩm bổ ạ. Chào cả nhà cháu đi chơi đây ^^

12 tháng 4, 2012

Nó được học bổng


Nó được học bổng
          Nó được học bổng mà cứ như là mình được ấy. Nhớ lại ngày xưa. Có một tí tự hào, một tí kiêu hãnh và xúc động nữa, miệng không nói ra nhưng trong lòng thì thầm nhủ Bố mẹ ơi con đã làm được rồi. Nói chung là mỗi thứ một tí, cứ đan xen nhau khó mà tả được, đại loại là sướng. Không biết nó có cảm thấy vậy không??? Chỉ biết rằng, nó được học bổng mà mình sướng quá. Đỡ phụ công nó đêm hôm vày mực, bôi quệt lung tung, đỡ phụ công bố mẹ nó hy vọng vào nó, và cả lo lắng nữa chứ. Quyết định cho nó đi học cái ngành này khác nào đánh bạc, giờ thì có thể thở phào được tí. Hi Hi.
           Đêm qua, nó báo, mình bỗng chợt nhận ra một điều là cả “ba người phụ nữ” bên mâm cơm tối của mình đều đang ở vào những độ tuổi đẹp nhất.
Phượng Thư - 3 tuổi – cái tuổi mà ai cũng muốn quay trở lại, cái tuổi hồn nhiên ngây thơ tựa mưa, tựa nắng. Cái tuổi chẳng cần mơ ước gì nhiều bởi cuộc sống đã đẹp tựa một giấc mơ. Mà tối qua mình còn thấy nàng cười khi ngủ, không hiểu là vui thú chuyện gì.
Nó – vừa qua 19- với đầy những ước mơ và hoài bão. Tuổi của ngọt ngào, của bay bổng, của chinh phục, của yêu thương và cả những chập cheng hâm hâm dở dở nữa. Nhất là với một đứa “trái khoáy” như nó. Mình biết trong nó có rất nhiều mâu thuẫn. Cậu nó gào thét, mắng nhiếc. Chắc nó cũng hiểu là cậu nó luôn muốn tốt nhất cho nó. Vì cậu rất yêu quý bố mẹ nó. Cậu hơi akay vì ko được nó cho biết là có học bổng. Hehe.
Và mình nữa chứ, vừa qua 30 tí ti và đang có vừa đủ.
Cảm ơn cuộc sống và cảm ơn cả Nó nữa. Vì cái tin của nó khiến mình nhận ra nhiều thứ.
Nó cứ hâm đi, cứ lười đi, có điều phải ăn uống ngủ nghỉ cho đầy đủ để có sức mà hâm.

6 tháng 4, 2012

Con gái mẹ lớn rồi!

Mẹ làm bánh nhé
Cô giáo giúp con chia bánh này
Nguyên một mâm bánh để chia cho các bạn
Chụp ảnh cùng các bạn ở lớp
Còn đây là sinh nhật với em trai và ...bạn trai
Tiệc chính thức nhé
Thẹn thùng bên ông Nội khi bắt đầu buổi tiệc
Và Bố động viên con
Con bắt đầu ...diễn

Con gái mẹ lớn rồi!
          Trong cuộc đời, mẹ còn nhiều lần nói câu này nữa – nó gắn với mỗi bước trưởng thành của con, con yêu ạ. Hôm nay là một ngày như thế. Ngày con tròn 3 tuổi.
          Ngày sinh của con thật nhiều ý nghĩa, nó là kỉ niệm 2 năm ngày bố mẹ cưới nhau, lại đúng vào ngày giỗ Tổ Hùng Vương – mọi người được nghỉ để hướng về nguồn cội, đó cũng là ngày trong sáng nhất của năm – ngày Thanh minh nhưng quan trọng hơn cả đó là ngày con chính thức đến với thế giới này, đến với ông bà và bố mẹ. Con là niềm vui, niềm hạnh phúc ngọt ngào nhất đến vào ngày trong sáng nhất. Mẹ hy vọng con sẽ luôn hạnh phúc. Và mẹ sẽ cố gắng để con cảm nhận được niềm hạnh tròn vẹn nhất trong điều kiện của nhà mình. Nhưng con luôn phải nhớ rằng – được đòn roi cũng là một niềm hạnh phúc. Bởi vì khi đó, bố mẹ còn đang ở bên con, quan tâm con, hy vọng vào con. Nhớ vậy nhé con yêu.
          3 Tuổi, con lớn rồi. Con làm mẹ hạnh phúc không gì bằng khi kiên quyết mặc chiếc váy mẹ may đi học dù nó không đẹp lắm; khi con chạy từ lớp ra ôm trầm lấy mẹ bảo rằng: Thư vừa sinh nhật với các bạn đấy, các bạn thích bánh của Thư, mắt con rạng ngời để mẹ biết rằng mẹ đã làm được gì đó cho con. Và mỗi tối, con ôm mẹ thủ thỉ, mẹ ôm con chặt nhé, không bỏ ra nhé thì bố con cũng phải thốt lên rằng: Sau này khi con lớn lên, con đi lấy chồng bố sẽ khóc mất. Và bố hiểu rằng, vì sao bố không còn là số 1.

3 tháng 4, 2012

Sinh nhật Thư

Món quà sinh nhật bất ngờ đến từ bạn Minh Lâm và mẹ Thao




Chị thư đã tròn 3 tuổi




24 tháng 3, 2012

Hai chị em đi chơi ^^

Hnay 2 chị em Thư+Khiêm được mẹ Hằng cho đi chơi ^^ vui quá cơ.
Chụp ảnh nào


















Chơi vui quá, về đến nhà em Khiêm lăm ra ngủ không biết gì luôn ^^