13 tháng 1, 2012

Bao nhiêu là đủ?


      Ngày bé, ao ước thật nhiều, muốn lớn lên làm ông nọ, bà kia. Bố vẫn gọi mình là Thatcher của bố. Lớn lên, cố gắng thật nhiều, phấn đấu thật nhiều để thực hiện dần những ước mơ bố kì vọng nơi mình. Cũng làm được vài điều khiến bố mẹ hài lòng. Chỉ có điều tuyệt nhiên chưa bao giờ mơ màng đến chính trị. Và bây giờ, thời sự đối với mình chỉ là ngày Khiêm ăn được mấy bát cháo, chồng ăn cơm có ngon miệng không và con gái đi học có ngoan không.

      Dạo này Thư đang hình thành thói quen xác định sở hữu, lúc nào cũng mẹ ơi của Thư à? Tất cả mọi thứ trong nhà không có gì không của Thư cả nhưng khi ko ai tranh giành với nữa lại chán đem chia cho em.

          Bà ngại Thư thì nghe ông nội nói Khiêm sau này bị vợ cầm cái đã vội nghĩ cách giáo dục cháu thể hiện bản lĩnh đàn ông. Đây cũng là tâm lý chung của nhiều bà mẹ, luôn muốn con gái mình bảo được chồng nhưng lại ko muốn con trai mình ko được núp váy vợ. Hic, mình sau này cũng rơi vào tình huống này đây. Vừa làm mẹ vợ vừa làm mẹ chồng, không bít lúc ấy mình sao nhỉ.

          Bố Thư dạo này vất vả quá, cứ lăn lên lộn xuống chuyện tiền nong đất cát khiến bà nội cũng phải chạy theo hỗ trợ. Nhiều người nghĩ bố kiếm được tỷ lớn tỷ bé nhưng có biết đâu bố vẫn nhịn ăn sáng đi làm để dành xiền mua sữa cho con.  Trước đây, chàng trai này ko ham mê tiền bạc, thích ăn ngon mặc đẹp và kén chọn việc làm, thậm chí có phần ì chệ. Từ khi có con, 2 đứa như động cớ 4 kì thúc vào mông bố. Chúng nó đẩy bố đi mẹ kéo lại ko dc. Lúc trước nhàn tản quá thấy buồn, giờ lại ao ước có buổi sáng được ngủ nướng bên vợ con.

          Con Trai 1 Tuổi. Mang nặng đẻ đau mà ko ước mơ con thành đạt thì ko đúng. Nhưng biết bao nhiêu là đủ ? Ngoan và khỏe con nhé. Chỉ cần vậy thôi là mẹ đủ hạnh phúc rồi. Mẹ con mình đâu quyết định được mọi điều. Sự thành công hay thất bại khi con lớn khôn một phần là do con, phần khác còn phụ thuộc vào sự xoay vần của vũ trụ, cũng giống như chính sự ra đời của con vậy. Hãy nhớ nhé, mẹ sinh con ra nhưng con là sự nối dài của cha, của ông của tổ tiên dòng họ Nguyễn Công. Con phải biết đến tiền nhân và hậu bối, đó là quyền lợi của con và cũng là trách nhiệm của con. Hãy là cậu con trai khiêm tốn và có trách nhiệm của dòng họ Nguyễn Công con nhé. Sau này dù con được cầm bút kí những quyết định quan trọng hay về Làng Trà đào ao thả cá thì mẹ cũng ủng hộ con (phải ghi lại ko sau này nuốt lời, vì trong tâm khảm cha mẹ nào cũng mong con thành đạt). Mẹ hứa.

          Năm mới lại đến, Bố Khuê vẫn băn khoăn chuyện tiền nong. Đừng lo nhiều bố nhé. Có người chỉ 50k cũng lo được cái Tết cơ mà, biết bao nhiêu là đủ? Mình cũng phải dạy con tiết kiệm. Vì tất cả những gì mình có được hôm nay đều từ sự chắt chiu của bố mẹ mà thành. Mà Thư có tiết kiệm nổi ko nhỉ? Ông Nội bảo Thư ăn chơi lắm. Hic. Đừng vung tay quá trán con nhé. Mẹ sợ.

          Năm mới cả nhà vui, khỏe là đủ rồi. Về quê đoàn tụ, xa Hà Nội ồn ào còn cần gì hơn nữa.