14 tháng 12, 2012

Cây Thông Noel



Nàng đi xem cây thông Noel cách đây chừng hơn 1 tháng, loang quang mãi chẳng chịu rời, mãi đến khi bố bảo để lúc nào mẹ mua cho nàng mới chịu đi. Lúc đầu, mẹ cũng nghĩ chỉ hứa vậy thôi, chứ chị em nàng cả thèm chóng chán rồi lại quên ngay. Ấy vậy mà, sáng hôm sau vừa tình dậy, nàng bảo: mẹ ơi Thư nằm mơ (đây là lần đầu nàng nói về mơ, không biết co nghe lỏm ở đâu không), Thư mơ thấy cây thông Noel… và nàng cười bẽn lẽn. Mẹ chẳng biết làm gì hơn là ôm nàng vào lòng rồi hứa sẽ mua cây Thông. Lần này là một lời hứa thật lòng. Tuy nhiên, mẹ vẫn dùng kế hoãn binh bằng cách nói rằng nhà mình chưa đủ tiền, nên tất cả chúng mình phải tiết kiệm để dành tiền mua cây thông.Từ đó, tuân nào bố cũng đưa 2 chị em nàng đi ngắm cây thông thỏa thích, nhưng chỉ ngắm thôi chứ không đòi hỏi gì vì đang cần tiết kiệm. Không biết, nàng thực sự ý thức về sự tiết kiệm thế nào, nhưng cũng bớt đòi hỏi. Cũng có khi đề nghị mua này nọ, mẹ bảo để dành tiền mua cây thông, nàng ta tần ngần tí rồi cũng đồng ý. Nói thật lòng, bố mẹ đều nhận thấy là nàng dạo này ngoan ra trông thấy, mềm mại hơn, nữ tính hơn và cũng nhiều cảm xúc hơn. Nàng xứng đáng được thưởng.
          Sau một hồi gói ghém mọi việc mẹ quyết định đi mua cây thông Noel, nghe mẹ nói vậy, nàng thì thầm “mẹ có đủ tiền rồi à mẹ”. Mẹ suýt ngất, yêu nàng quá đi mất, làm sao có thể từ chối nàng được cơ chứ. Và thế là cả nhà lên đường đi mua cây thông. Từ giờ đến Noel, chị em nàng tha hồ mà trang trí, tha hồ mà tưởng tượng. Đề nghị bố nàng không la hét khi bị dọn nhiều nhé, vì nếu đợi đến Noel thì chơi được ít quá. Mà cái điều cơ bản với chị em nàng không phải tết lễ tạo nên niềm vui mà niềm vui tạo nên tết lễ.
          Chúng ta sẽ bắt đầu từ tối nay nhé. Giá mà đón được bà Khoắn lên chơi với chị em nàng nhỉ.